Sunday, June 29, 2008

NGÀY QUÂN LỰC VIỆT NAM CỘNG HÒA 19 – 6 – 2008

NGÀY QUÂN LỰC VIỆT NAM CỘNG HÒA 19 – 6 – 2008
ANH HÙNG VÔ DANH



Linda Vu (Minesota)

Lúc còn bé học lớp năm trường làng, bài học thuộc lòng mà tôi thích nhất là bài “Anh Hùng Vô Danh” của Đằng Phương. Trừ những lúc phải học bài, tôi nghêu ngao nó suốt ngày không biết chán: khi rửa chén, lúc bế em, ngay cả lúc ru em ngủ. Mỗi khi đọc lên tôi cảm thấy thật hãnh diện vì tôi là người Việt Nam. Tôi đã được sinh ra và sống trên một giải đất nhỏ bé nghèo nàn hình cong chữ S, nhưng là một giải đất đầy tình thương và ý chí quật cường. Nó đã được bảo vệ, nuôi nấng, hy sinh bởi biết bao công lao của các thế hệ cha ông và bằng chính máu xương của những vị anh hùng vô danh này.

Đọc bài “Anh Hùng Vô Danh” chúng ta có thể tưởng tượng được những thắng lợi lẫy lừng của tổ tiên đã anh dũng đẩy lui những cuộc xâm lăng của giặc phương Bắc, giặc phương Tây và giặc phương Nam như thế nào. Để giữ gìn bờ cõi, để bảo vệ cho sự sống của gia đình, để toàn dân Việt không rơi vào tròng nô lệ của ngoại bang, “Anh Hùng Vô Danh” đã dùng chính máu xương mình, bất chấp hiểm nguy, bất chấp gian khổ, quyết một lòng hy sinh cho đại cuộc: Cứu Nguy Tổ Quốc, Giữ Vững Sơn Hà mà không màng đến vinh hoa phú quý. Với tấm lòng trung trinh ái quốc, anh hồn các Chiến Sĩ Vô Danh đã hợp với Tổ tiên và trở thành “Linh Hồn Giống Việt”:

    Họ là những anh hùng không tên tuổi,
    Sống âm thầm trong bóng tối mông mênh,
    Không bao giờ được hưởng ánh vinh quang,
    Nhưng can đảm và tận tình giúp nước.

    Họ là kẻ tự nghìn muôn thuở trước,
    Đã phá rừng xẻ núi lấp đồng sâu,
    Va làm cho những đất cát hoang vu,
    Biến thành những dải sơn hà gấm vóc.

    Họ là kẻ không nài đường hiểm hóc,
    Không ngại xa hăng hái vượt trùng sơn,
    Để âm thầm chuẩn bị giữa cô đơn,
    Cuộc Nam tiến mở giang sơn lớn rộng.

    Họ là kẻ khi quê hương chuyển động,
    Dưới gót giày của những kẻ xâm lăng,
    Đã xông vào khói lửa, quyết liều thân,
    Để bảo vệ Tự-Do cho Tổ-Quốc.

    Trong chiến đấu không nài muôn khó nhọc,
    Cười hiểm nguy, bất chấp nỗi gian nan.
    Người thất cơ đành thịt nát xương tan,
    Những kẻ sống, lòng son không biến chuyển.

    Và đến lúc nước nhà vui, thoát hiểm,
    Quyết khước từ lợi lộc với vinh hoa.
    Họ buông gươm quay lại chốn quê nhà,
    Để sống lại cuộc đời trong bóng tối.

    Họ là kẻ anh hùng không tên tuổi,
    Trong loạn ly, như giữa lúc thanh bình,
    Bền một lòng dũng cảm, chí hy sinh,
    Dâng đất nước cả cuộc đời trong sạch.

    Tuy công nghiệp không ghi trong sử sách,
    Tuy bảng vàng bia đá chẳng đề tên,
    Tuy mồ hoang xiêu lạc dưới trời quên,
    Không ai đến khấn nguyền dâng lễ vật,

    Nhưng máu họ đã len vào mạch đất,
    Thịt cùng xương trộn lẫn với non sông.
    Và anh hồn chung với tấm trinh trung
    Đã hoà hợp làm linh hồn hồn giống Việt
Như mọi người đã biết, sau khi hiệp định Genève được ký vào ngày 20 tháng 7 năm 1954, nước Việt Nam bị chia đôi. Miền Bắc do Hồ Chí Minh cầm quyền, theo chủ nghĩa cộng sản. Miền Nam do ông Ngô Đình Diệm về nước làm Thủ Tướng, thành lập nền Đệ Nhất Cộng Hòa, theo chính thể Tự Do Dân Chủ.

Từ đầu năm 1955 với sự viện trợ của Hoa Kỳ, ông thâu nhận quân đội quốc gia từ tay vua Bảo Đại và thành lập QLVNCH. Bảo Chính Đoàn, quân của phe Bình Xuyên, Cao Đài, và Hòa Hảo, là những lực lượng do Pháp trao lại, sau đó ông tuyển mộ thêm binh sĩ. Nhiều đơn vị mới được thành lập như Dù, Thiết Giáp, Thủy Quân Lục Chiến, Biệt Kích, và Biệt Động Quân. Các trường huấn luyện Sĩ Quan Hải Quân và Không Quân được thành lập ở Nha Trang,. Trường Sĩ Quan Hiện Dịch ở Đà Lạt, trường Sĩ Quan Trừ Bị ở Thủ Đức. Trường huấn luyện Hạ Sĩ Quan và Bộ Binh gồm Đồng Đế, Quang Trung, Dục Mỹ, trường Thiếu Sinh Quân và trường Truyền Tin ở Vũng Tàu. Rất nhiều sĩ quan cấp Tham Mưu Trưởng đã được đào tạo tại Mỹ, Nhật và nhiều nước khác.

Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa (QLVNCH) có Cờ Vàng 3 Sọc Đỏ (là biểu tượng của Dân Tộc và Tự Do) và quốc ca là bài Tiếng Gọi Công Dân. Quân lực đó đã được sinh ra để bảo vệ tổ quốc, bảo vệ nhân dân, không phải để bảo vệ đảng và làm tay sai cho cs quốc tế như quân đội nhân dân của bọn Việt gian cộng sản. Chúng ta không thể quên những chiến trận kiêu hùng của QLVNCH như: Dakto, Daksud, Bình Giả, An Lộc, Lam Sơn 719 Hạ Lào, Plei Me, Ia Drang, Ban mê thuột, Tết Mậu Thân, Quảng Trị, Mùa Hè Đỏ Lửa, Xuân Lộc, và Hoàng Sa/Trường Sa v...v... Trong đó đặc biệt trận Plei Me/Ia Drang xảy ra năm 1965 cộng sản có ý đồ cắt miền Nam thành hai. Trận Tết Mậu Thân gây tổng nổi dậy để chiếm trọn miền Nam ép Mỹ vào bàn hội nghị. Trận Khe Sanh 1971 với ý đồ tạo một Điện Biên Phủ thứ 2, trận Xuân Lộc để tiến thẳng vào Sàigòn, và trận Hoàng Sa /Trường Sa để chiếm biển Đông.

Cựu tướng Pháp Vanuxem đã từng nhận xét: “Khi có những người chỉ huy xứng đáng ở bên họ thì người lính VNCH không thua một người lính của bất cứ cường quốc nào trên thế giới.” (LS. Phạm Kim Vinh – Cái Chết của Nam VN, trang 419, 1976).

Vào giờ phút chót của Sàigòn, một Đ/tá Dù đã trả lời nhà báo Pháp Jean Lartéguy: “Cần nói cho mọi người biết rằng chúng tôi chết không phải vì Thiệu, vì Hương, hay vì Minh. Chúng tôi chết vì có thói quen ưa tự do.” (LS. Phạm Kim Vinh – Cái Chết của Nam VN, trang 378, 1976.)

Và Tướng Nguyễn Khoa Nam đã cho thế giới bên ngoài biết rằng ông đã chọn cái chết để bảo vệ uy tín và danh dự cho QLVNCH, tổ chức mà ông đã nguyện tự hiến dâng đến trọn đời (LS. Phạm Kim Vinh – Cái Chết Của Nam VN, Trang 423, 1976).

QLVNCH là một quân đội ưu tú, hùng mạnh ở Đông Nam Á. Một quân đội đã chiến đấu bằng trái tim nhiệt huyết, bằng khối óc và bằng niềm tự hào dân tộc với một tinh thần đồng đội rất cao. Họ chiến đấu anh dũng và hy sinh tất cả tuổi trẻ của mình để “Bảo Quốc An Dân.” Nhưng miền Nam đã phải mất vì những nguyên do chính sau đây:

    - Quốc Hội Mỹ cắt viện trợ tài chánh và quân cụ cho Miền Nam. Cắt viện trợ hỏa lực phủ đầu và tiếp cứu trong những trận đánh còn lại sau ngày ký Hiệp Định Paris ngày 20/1/1973. Vì thế hôm nay Người Việt Tỵ Nạn cần phải đi bầu thật đông để áp lực quốc hội Mỹ làm đúng.

    - Truyền thông Mỹ đã nói sai vì họ nhận những tin tức sai từ những nhà báo thân cộng. Bây giờ xin mọi người chú ý đến “truyền thông hải ngoại” hơn nữa. Truyền thông mạnh, dám nói lên sự thật, đưa tin nhanh và lan rộng là chúng ta thắng. Chúng ta cần liên hệ chặt chẽ với truyền thông Mỹ tại các địa phương để họ có tin tức đúng và hỗ trợ chúng ta tốt đẹp hơn. Kéo thêm bạn về phía ta, đừng tạo thêm kẻ thù, đó là trúng độc kế của VGCS.

    - Chiến thuật của quân đội Mỹ là “Tìm và diệt địch, nhưng không thủ thắng”. Cho địch một hậu phương và đường tiếp tế an toàn. Trong khi đó hậu phương miền Nam bị địch khuấy phá tan nát. Kinh nghiệm đó chúng ta cần phải lột trần mặt nạ những tên nằm vùng và tay sai để đánh tan những ổ hoạt động của nghị quyết # 36, dù chúng là bạn thân hay người thân, để chúng ta có một hậu phương vững mạnh hậu thuẫn cho tiền tuyến ở trong nước. Phải nghĩ đến tổ quốc trước gia đình sau như Đức Trần Hưng Đạo hay Hai Bà Trưng. Họ đã quên thù nhà lo nợ nước trước thì mới thành công được.

    - Chúng ta tất cả cũng có lỗi và sơ sót, xin để những nhà chiến lược bàn đến.
Trong Asia # 58 nhà văn Phan Nhật Nam đã nói: “QLVNCH đã thắng và đại thắng trong nhiều mặt trận để cho chúng ta được sống trong tự do 21 năm – từ 54 đế 75 – và tiếp tục chiến đấu đến hơi thở cuối cùng khi hết đạn để tất cả quý vị và tôi đến được bến bờ tự do trên khắp thế giới. Chúng ta đã và đang sống bằng MÁU và sự hy sinh cao cả của những chiến sĩ đã nằm xuống. Hôm nay chúng ta đến đây không phải để giải trí, để tưởng nhớ mà để đền tạ và tiếp nối những chiến sĩ oai hùng đó trong công việc cứu nguy tổ quốc, giành lại Tự Do và đất biển đã mất cho Dân Tộc. Mười vị tướng cùng rất nhiều sĩ quan cấp tá, cấp úy đã chiến đấu tới cùng với chiến sĩ của mình để chận bước tiến của cộng sản vào SG. Giờ phút cuối họ đã tuẫn tiết vì không muốn đầu hàng địch và vì 4 chữ “VIỆT NAM CỘNG HÒA.”

Khắp 4 biển 5 châu, chế độ cộng sản đã chứng tỏ họ là đại họa của nhân loại. Họ thành công trong sách lược tàn sát, tra tấn, bỏ tù hàng trịệu triệu người dân vô tội, nhưng họ thất bại trong việc chiếm con tim của mọi người. Ờ VN họ đang ngồi trên núi xương sông máu và đặt dân tộc VN vào xiềng nô lệ của Trung Cộng. Dưới ách thống trị của thực dân người Việt không bỏ nước ra đi. Nhưng khi cộng sản giải phóng tới đâu thì người dân ở đó phải chạy trốn. Họ chạy trốn chính những kẻ đến giải phóng họ, vì sống dưới chế độ cộng sản là một tuyệt vọng, tuyệt vọng không được làm người.

Chúng ta đi tỵ nạn để đem TỰ DO về cho quê hương. Không phải để ngủ quên và sống ươn hèn trong hưởng thụ. Xin đừng quên những oan hồn của những người đã mất và tiếng kêu than rên siết của DÂN OAN đang tranh đấu cho bất công họ đang phải chịu, cho miếng cơm, manh áo, nhà ở mà họ đã bị cướp mất.

Ai là chiến sĩ vô danh của thời đại chúng ta? Họ là:

    * Trên 2 triệu thường dân và binh sĩ chết vì chiêu bài “cứu quốc” của Việt Minh từ 1945-1954. Họ đã bị lừa!

    * Chương trình Cải Cách Ruộng Đất trong thập niên 1950 có 47, 000 người Bắc Việt đã bị đấu tố và bắn chết, một số bị cô lập để chết đói hoặc tự tử, gây bao đau khổ khốn đốn cho hàng trăm nghìn người thân quyến của họ.

    * 1,600,000 thường dân miền Nam bị Việt cộng tàn sát trong thời kỳ chiến tranh từ 1962 đến 1975.

    * 10,000 hoặc hơn thường dân miền Nam bị Việt cộng tàn sát trong vụ tấn công tết Mậu Thân.

    * 20,000 binh sĩ VNCH tử trận trong vụ tết Mậu Thân (1968)

    * 100,000 binh sĩ MTGPMN và cs Bắc Việt tử trận trong vụ tết Mậu Thân.

    * 300,000 binh sĩ của cả hai bên và thường dân chết từ tháng giêng đến đầu tháng 5 – 1975.

    * 500,000 hay hơn thuyền nhân chết trên biển Đông (bị bắn chìm, bị lật tàu, bị hải tặc giết bị chết vì đói hay bệnh, bị ngụy quân Việt gian cs cải trang làm cướp biển hãm hiếp hoặc quăng những trẻ thơ xuống biển)

    * 70,000 tới 80,000 tù nhân chính trị chết trong các trại giam của cs VN từ 1975.

    * Hàng trăm tù nhân chính tri chạy trốn bị bắn chết hay chết trong rừng. Một số vợ con của sĩ quan QLVNCH khi đi thăm chồng đã bị lũ coi tù trá hình làm cướp hãm hiếp, bắn giết.

    * 100,000 hay hơn binh sĩ cộng sản VN tử trận và bị giết tại Cam Bốt. Hầu hết những chí nguyện quân miễn cưỡng này là thanh niên miền Nam.

    * 20,000 Việt kiều hay hơn bị cáp duồn ở Cam Bốt từ 1975 tới nay.

    * Vì cộng sản VN muốn: “thành phố cũ dành cho người chế độ mới. Kinh tế mới dành cho người chế độ cũ”, hàng trăm ngàn người chết tại các vùng kinh tế mới vì bệnh hay vì đói rét. Chúng thi đua vơ vét, cướp bóc và đánh tư sản ở miền Nam.

    * Hàng chục nghìn người chết vì điện giựt, mìn, tàu chìm, thú rừng, bão lụt vì đê điều không được bảo trì.

    * Hiện nay hàng vạn người Việt bị khủng bố, sát hại, rượt đuổi và nhục mạ tại các nước Đông âu, Cam Bốt, Thái Lan, Hồng Kông và các công nhân của các hãng xưởng tại VN đang bị chủ Trung cộng cho cán bộ đánh đập và bóc lột.

    * Nhiều nhà văn đã bị tù đầy, bóp nghẹt, đàn áp trong thập niên 50 – 60 và từ sau 75.

    * Hơn một triệu thương phế binh cộng sản, chưa kể thương phế binh VNCH (cố TS. Dư Phước Long - Bản Cáo Trạng 50 năm tội ác cộng sản – ông viết trước khi chưa có cuộc tranh đấu của Cha Lý).

    * Cộng thêm với số người đã hy sinh ở trên, xin đừng quên trong chiến dịch “chiến tranh nhân dân” để thi hành chiến lược “lấy nông thôn vây thành thị” không biết bao nhiêu người dân đã phải chết. Ngay cả những người đã đóng góp, đã nuôi địch, kể cả những tướng cs đã thắng trận. Thật không sao kể xiết!
Họ chính là những anh hùng vô danh của thời đại chúng ta.

Chúng ta hãy ngậm ngùi, xót thương cho những chiến sĩ vô danh, và đoàn kết lại. Biến đau thương thành hành động, giải cứu cho 83 triệu người đang đau khổ và ngăn chận làn sóng đỏ Trung cộng đang muốn nuốt trôi nước Việt Nam thương yêu của chúng ta.

Theo gương quyết chí của Trần Hưng Đạo: “Đầu tôi chưa rơi xin Bệ Hạ đừng đầu hàng” toàn quân toàn dân chúng ta hãy đứng lên cứu nước. Đây là cuộc Cách Mạng Toàn Diện cho Việt Nam. Quân đội của chúng ta là tất cả mọi người: già, trẻ, nam, nữ. Vũ khí của chúng ta là lời nói để vạch trần mọi gian dối và độc ác. Hỏa lực của chúng ta là thống nhất ý chí, niềm tin quyết thắng và đoàn kết không sờn. Sức mạnh của chúng ta:

- Ở hải ngoại, gồm sức mạnh của truyền thông, các cộng đồng, các đoàn thể, các tôn giáo hợp với sức mạnh của các tổ chức của QLVNCH,- Ở trong nước, gồm tầng lớp nhân dân bị trị và những thành phần còn nặng lòng yêu nước.

Miền Nam bị cướp mất một cách gian lận sau Hiệp Định Paris nên chúng ta phải tạm ngưng để chỉnh đốn lại hàng ngũ, kiểm điểm thực lực, thay đổi chiến thuật chứ không phải đầu hàng. QLVNCH là một tổ chức chặt chẽ, được mọi người tin tưởng và kính nể, là một sức mạnh mà cs VN rất sợ. Vì thế Việt Gian cộng sản cố mua chuộc những người ham danh, ham lợi để gây chia rẽ, để làm cho sức mạnh đó yếu đi, mong rằng chúng sẽ mãi được ngồi trên chiếc ghế “độc tài đảng trị” mà Nga sô và trung Cộng đã dựng lên cho chúng.

Nhưng khối “tỵ nạn cs hải ngoại” đang thành công, sức ép của hải ngoại đã làm cho VGCS phải thay đổi. Chúng ta cần phải ép mạnh hơn nữa để công an và quân đội sẽ hợp sức với chúng ta. Quân đội của bọn Việt gian đã có rạn nứt từ 2007.

Vì lầm lỡ, dễ tin, cả nước đã bị lừa, chúng ta đã để hơn 10 triệu người phải chết một cách tức tưởi. Nhân ngày Quân Lực chúng ta hãy cùng nhau viết lên một trang sử mới cho dân tộc. Đừng chĩa mũi dùi vào nhau, tất cả hãy chĩa mũi dùi vào kẻ thù chung là đảng cộng sản VN, là chính quyền gian tham, lừa lọc và phản quốc của VGCS. Họ bóc lột người dân chỉ để phục vụ quyền lợi của Nga Tàu. Xin các anh công an và quân đội ở trong nước, các anh nằm vùng và tay sai ở hải ngoại, với tinh thần yêu nước cao độ, xin các anh hãy cùng QLVNCH và toàn dân đứng lên cứu nước, mau chấm dứt nạn giam giữ và giết người vô cớ - họ là người Việt Nam; mau giải cứu tất cả những nhà tranh đấu và những người dân vô tội đang bị giam trong các nhà tù là những địa ngục của trần gian – họ là người Việt Nam; và cứu nước Việt Nam không bị xóa tên trên bản đồ thế giới vì phải trở thành một Tây Tạng của Trung cộng. Cầu xin anh hồn của các chiến sĩ vô danh phù hộ cho Cờ Vàng 3 sọc đỏ sẽ thay thế Cờ Đỏ Sao Vàng – một ngọn cờ đại diện cho ngoại bang, cho máu và nước mắt của hơn 10 triệu người dân Việt vô tội đã hy sinh – để toàn dân Việt Nam được sống trong TỰ DO và HẠNH PHÚC thật sự.

Linda Vũ (Minnesota)

No comments: